Review truyện Nhật ký kết Chạy Trốn ái tình
gia đình bạn đã có lần là thanh mai trúc mã, đã từng yêu thương cô suốt tám năm lại rời bỏ cô. Lăng Tiểu Manh vốn nghĩ rằng bạn dạng thân cô vẫn mắc đề nghị một cạm bẫy – kẻ thứ ba. Tiểu Manh nghĩ một ngày kia nhất định cô sẽ ảnh hưởng bỏ sót, một bạn nữ lôi cuốn ấm phỏng sẽ bảo hộ chỗ đứng của cô ý
Giới thiệu truyện Nhật ký chạy trốn tình ái
Tác giả: Nhân Hải Trung
Thể loại: Ngôn tình
Trích đoạn truyện nhật ký kết chạy vùng ái tình
Cũng ko có gì, cô chưa từng nghĩ bắt buộc phải ở mặt thế chính Vinh cho tới lúc nếp nhăn hằn đầy trên mặt, cô tưởng chừng anh cũng như vậy.
chũm là có lợi rồi, sau này già rồi nghĩ lại, bọn họ đã cười cợt chứ không thấy ghê khi trông thấy dung mạo của nhau.
***************
cho tới giờ Lăng Tiểu Manh sẽ chưa hiểu tại sao Đổng Diệc Lỗi lại không yêu người thân.
Nói không yêu là chưa yêu, quay đầu loại bỏ lãnh đạm cũng như thể tám năm cùng cả nhà chỉ là một vở kịch độc diễn nực mỉm cười, lê thê và vô bởi vì, khán giả đang chẳng còn cảm hứng, khi hạ ván sân khấu trống trơn, chỉ với lại nữ giới bao gồm đứng một người nhà trơ trọi dưới ánh sáng của đèn.
Khi quay lưng vứt đi, Lăng Tiểu Manh cứ quan sát trân trân chưa chớp mắt, mãi một lúc sau đang đứng yên tại vị trí, cô ý muốn biết mấy chỉ giây sau thôi, anh đang bật ra từ một góc nào đấy rồi cười nói: “Em bị lừa rồi! Buồn cười không?”.
Rồi cô lại như đợt trước, vừa giả bộ cấu véo vừa hét: “Buồn mỉm cười đâu ra, chẳng khôi hài chút nào! Đồ nhăng cuội anh đi chết đi!”.
Cô tin là Bởi vậy, cứ câu chấp chờ đón, dẫu vậy mãi tới khi hoàng hôn dần tắt, góc phố đấy chỉ còn tổ ấm cô có chiếc bóng tiếp tục cũng như một dấu chấm than không hoàn chỉnh.
>> Đọc thể loại Truyện cao h
Trở về căn nhà cô bé dại nặng, một tuần liền chẳng ăn uống được gì, giảm mất tía, tư cân. Đã từng giây từng phút trôi qua các ngày mọi biến thành vô vì, phần đa thứ lặp đi lặp lại trước mắt cô. Ngày nào cũng đúng đã xem phim chiếu muộn, ánh phản quang cực lớn, đã từng các tiểu tiết bé nhất của mỗi một hero phần lớn được phóng mập lên hàng chục lần. Biệt lập là cảnh khôi hài nhưng lại đoạn nào cũng như đâm nhói tim, nhà bạn xem chỉ có gia đình bạn cô, mang đến một mọi người hưởng ứng cũng chưa bao gồm.
Nếu chắc rằng là phim chiếu muộn thì đang có lợi, không Chịu được thì vứt về. Tuy vậy cô đã toàn bộ mất khôn cùng chống cự, không chế ước được, não cỗ sau hai mươi tứ giờ lại auto tái diễn hình họa đó, hồi nhỏ dại thầy cô nào cũng khen cô bao gồm trí nhớ khôn cùng phàm, tuy vậy giờ thật đáng thương biết mấy.
mà lại dù vết thương gồm phải làm sao rồi cũng sẽ lành, đâu phải là đứt chân đứt tay, mãi sau này khi nhớ lại ngày xong với Đổng Diệc Lỗi, cô cũng như tê liệt, chẳng những vậy, trong mê man cô còn thốt thành lời: Anh đó chẳng phải nhà bạn dải ngân hà chứ? Thành viên phái mạnh đó sao lại là Đổng Diệc Lỗi? Tại sao lại là hòn đá cuội của cô?
Hòn đá cuội đó chính là anh chàng từ năm mười sáu đang ở mặt cô cũng như hình mang bóng, khẽ hôn lên đôi môi cô trong căn nhà học ngập tràn ánh hoàng hôn. Đó là nụ hôn đầu đời non nớt của họ, môi bọn họ run lên, đến Việc nên chuyển lưỡi vào trong cũng chần chờ.
Hòn đá cuội của cô đó chính là thành viên vẫn nói như đinh đóng cột trước bên bác mẹ cũng như thầy cô rằng yêu sớm vẫn chẳng tác động tới các kết quả, anh chắc chắn đang đứng đầu trong trường. Khi đấy anh mặc đồng phục, thắt cà vạt chỉnh tề, nét bên nghiêm trang, cho đến thầy hiệu trưởng cũng cảm động.
Hòn đá cuội của cô chính là chàng trai ngay trước tháng Bảy ám muội sẽ từ bỏ cách được tuyển thẳng vào một trường đại học cao cấp, rồi dắt tay cô cùng thi vào ngôi trường ngập tràn màu xanh. Khi đó chẳng mấy ai nghĩ cô là tốt, khi ấy ai cũng nói anh ngốc nghếch, mà lại chúng ta đã tạo kỳ tích.
Hòn đá cuội của cô ấy đó chính là anh chàng dưới bóng mát trong trường đã nói chắc chắn vẫn làm nên công danh sự nghiệp Khủng, khiến cô đề xuất tự hào đến mức giống như vểnh đuôi lên tận trời. Khi ấy, anh đã quen mang việc Lăng Tiểu Manh ngẩng cao đầu, khẽ tựa lên vai anh cũng như vẫn tựa vào một thân cây cao lớn.
chàng trai đấy sao có lẽ vừa bắt đầu bước vào cộng đồng đang chọn một nhà bạn thứ tía có vẻ giúp anh một Cách bước tới tới trời? Anh chàng đó sao có vẻ đạp lên tất cả các năm tháng đã được qua, xóa nhòa ký ức giống như một đứa trẻ sơ sinh, còn cô chỉ cũng như chút bùn dơ dính trên mũi giày, để rồi anh chùi đi nhẹ nhàng cũng như sạch sẽ?
Được thôi, dù thành viên gia đình có nói như thế nào, cô vẫn cho rằng, tám năm đấy cô ghi lòng tạc dạ coi chúng như một chuyện tình đẹp, mãi mãi cấp thiết trở lại.
dẫu vậy chuyện tình đẹp nào rồi cũng cần phải dứt, đối diện với mối tình, có người càng băn khoăn chúng ta càng can đảm, cũng đều có vài mình thiết yếu gượng dậy, nhưng lại cả hai đa số chẳng hề sự chọn lọc của cô ý.
tình yêu rút cục cũng chỉ cần một lời nói, cụ buông tay thôi nỗ lực là được.
Núi con sông hoang tàn còn chắc là đắp bồi cũng như bắt đầu huống biển phần đông năm tháng vô tri của tuổi thanh xuân, hãy sớm quên đi cũng như một làn khói, cũng như vệt sao băng, kéo dài bước lên phía trước, chôn che anh thật sâu trong trọng điểm trí để dần biến thành một chấm Black mờ nhạt cần thiết nhận thấy, từ quăng quật thời thanh xuân vô tri, từ vứt Đổng Diệc Lỗi, xem thêm, từ vứt cả tình yêu.
mặt tai vang mang lại tiếng chuông báo thức, Lăng Tiểu Manh gửi tay tắt chuông rồi trở gia đình bạn trên giường.
>> Coi thêm Ngôn tình ngược
sau cùng rứa cực kỳ ngồi dậy rồi vậy đồ, thật ra chẳng gồm gì để chọn, ở công ty cô là mọi người điển hình mang lại lối ăn diện tự do, khôn cùng nghệ sĩ.
không có gì sớm, bên trên mặt đường xe cộ chạy bon bon, cô phóng cũng như bay, rốt cuộc quặt vào một khu ngôi nhà, bảo vệ cười cợt xin chào cô, “Ai domain authority, ngày nay cô sớm vậy”.
“Vậy ạ, còn nơi nào không?”
“Còn. Chiếc xe đó buổi sớm nào cũng đi, còn đúng giờ hơn cả cô.”
C.ty gồm đủ vị trí để đỗ xe, tuy vậy cô chẳng khi nào để xe dưới gara ngầm rộng thênh thang, thà trút tiền thuê ở đây còn hơn. Vị là khu nhà dân phải địa điểm để xe khá ít, tuy vậy về tối mang đến kiếm bội tiền từ nhiều hộ gia đình, buổi sáng lại hình như kiếm tiền từ gần như thành viên gia đình như cô, tận dụng đã từng li từng tí, bảo an hẳn nhiên rất đắc ý.
công ty địa điểm cô công tác chính là siêu thị nhà hàng bán sản phẩm da dụng nổi tiếng trái đất, với phong cách xây dựng hình vuông phệ cộng hai tông màu xanh lá cây rubi kết hợp cực kì bắt mắt, từ bất cứ hướng nào chú ý lại Có thể trông thấy.
chạy bộ tới công ty cũng từng mất hai mươi phút, cái nắng nóng ngày hè mang lại sớm, những giọt mồ hôi cô chảy ròng. Nhà hàng siêu thị còn chưa xây dựng, bộ phận nhân lực cụm cơ quan lục tục tới làm cho, hồ hết khuân mặt quen thuộc trông thấy cô liền cúi đầu chào hỏi.
Đúng chín giờ, bộ phận Hành chủ yếu bận tối mắt, cô vừa Bước qua đường liền bị Gọi lại ký tên. Sẽ thế cây viết cúi đầu, không hiểu từ phía cửa ngõ bao gồm ai trông thấy thay chủ yếu Vinh, liền lễ phép xin chào tổng chủ tịch, trong chớp mắt đám bạn sẽ dành hết thời gian phần nhiều ngẩng đầu sắm bóng dáng ngài tổng chủ tịch, mà thậm chí rất nhiều người còn đứng bật dậy theo bức xạ.
gắng chủ yếu Vinh chấp nhận với bao gồm cả, “Mọi các bạn cứ bận Việc của mình đi, chúng tôi gửi vài gia đình khách tới tham quan”.
Lăng Tiểu Manh đứng vững ký kết tên, nhà bạn trợ lý bình bình đối với cô chất lượng không quá tồi tệ, giờ đây lại bực tức hận tất yêu thẳng tay ấn đầu cô xuống, vừa đồng ý lấy lệ vừa khẽ nghiêng đầu để hình như trông thấy rõ hơn.
ráng bao gồm Vinh chuyển mắt một lượt, khẽ liếc qua cô, rồi vứt đi.
Khi bọn họ đã từng đi một quãng xa, bạn trong phòng làm việc bắt đầu bắt đầu rào rào, cô trợ lý đáng yêu phòng Hành đó chính là tổ ấm ban đầu ấp ôm ngực suýt xoa: “Nhìn thấy chưa, mọi người thấy được chưa, Tổng chủ tịch gắng đẹp trai quá!”.
“Xí, con người tất cả hoàng hậu tất cả con đàng hoàng rồi, cậu đừng gồm mong muốn.”
“Ngắm thôi không đủ à? Gia đình bạn chết mê mùi đại trượng phu phong trần bên trên chúng ta Tổng giám đốc nắm, chết mê phong thái nho nhã đó, chết mê vẻ đã từng trải…”
lúc này chẳng còn ai đếm xỉa mang đến cô ấy, cùng bề mặt người phần nhiều hiện lên hai chữ: Đồ ngốc.
bên đây Lăng Tiểu Manh đã ký kết ngừng rồi bước ra quanh đó, điện thoại trong túi chợt reo lên, chính là tin nhắn, “Chúc mừng sinh nhật, có thích đá quý ấy không?”.
Cô Cách cấp tốc về phòng buôn bán của bản thân mình, bên trên cái bàn bự bày đa số tài liệu cũng như bề ngoài, sau một hồi lựa tìm rút cuộc cô cũng thấy một túi vận chuyển nhanh.
nó được gửi tới từ hôm qua, tuy vậy cô còn đã bận mẫu mã bầu không gian đến mùa bắt đầu nên chẳng có thời gian để mở, lúc này cô mới chăm chú thấy trên bì thư không ghi tên.
sẽ là anh đấy, never ghi tên người trong gia đình đưa, cũng chưa sợ vận chuyển nhanh biển thủ, chưa gửi tới vị trí.
Lăng Tiểu Manh vừa bóc bìa giấy vừa tủm tỉm cười, anh đâu bắt buộc phải lo, đồ tất cả gửi tới hay chẳng những phải hỏi cô là biết ngay.
Trong túi chính là mẫu hộp dài màu xanh da trời nhạt, được buộc bởi một sợi dây lụa mượt nhưng.
Lần thứ nhất trông thấy, cô vô cùng vui; lần thứ hai, cảm động; lần thứ bố, sững sờ; tới giờ thì không còn hứng thú để mở nữa.
Sinh nhật hai mươi tuổi, Đổng Diệc Lỗi kéo cô tới đền Thành hoàng làng, hai thành viên chúng ta vừa rảo Cách vừa ngắm nhìn cảnh vật, cuối cùng anh mua tặng ngay cô một chiếc nhẫn Bạc đãi bé đẹp, trịnh trọng đeo vào tay cô nói: “Tiểu Manh, sau này chúng người thân đã thiết lập một cục kim cương lớn nhất”.
đấy minh bạch chính là thứ không đáng tiền, nhưng lại cô ấm yên tới rơi nước mắt, nguyện đời này sẽ đi tới cộng trời cuối đất mang anh, điều mà lại người khác hy vọng cô đã hoàn toàn đã có được.
Lăng Tiểu Manh khẽ lắc đầu rồi đưa tay cởi sợi dây lụa, phía bên trong chính là sợi dây chuyền vàng trắng bé đẹp sáng tủ lóa, có mặt diamond phủ lánh, bao phủ lánh đến nỗi đôi mắt nhói lên do lóa. Chiếc điện thoại bên trên bàn reo lên, một giọng nam trầm như vẫn khẽ cười, “Tiểu Manh, em vẫn làm gì vậy?”.
“Xem kim cương.”
“Ô? Đã xem ư? Bao gồm thích không?”
“Thích, thích lắm, em mừng ao ước khóc đây này.” Cô nói thật lưu loát, giọng nghẹn ngào như không kìm nổi cảm xúc, các thành tích thật có lợi, gia đình bạn kia cười ha ha, “Vậy có lợi rồi, tối nay cần đến cơm có anh được không?”.
Đây đó chính là điểm có lợi của người nam nhi đã từng trải, rất nhiều thứ các vị anh chu cấp cho, lần nào cũng không quên chăm chú tới thể diện của con gái, lời lẽ cực kỳ tân tiến.
“Được, đương nhiên rồi.” Đôi mắt bây giờ đã mất ngấn nước, cô cũng cười, các giọng nói tràn trề hòa thuận.
cái sô pha màu hoa lan trắng, phía trước trải một tấm thảm xù, một bàn trà nhỏ bởi mây, bổ sung cái tủ kệ, phía bên trên có bày một chiếc ti vi tinh thể lỏng size lớn, cộng giá sách hai mặt chất đầy sách vở, phía sau sô pha là một cái bàn ăn vuông đen tinh xảo sở hữu tư dòng ghế gỗ trắng được kéo ra quá nửa, trên trần cái đèn sứ trắng rủ xuống cũng như bộ đồ áo ăn uống nhiều màu. Khu nhà bếp nhỏ dại đối mặt bàn ăn uống, kể cả phần đông tinh xảo đến lung linh.
Chúc Cả nhà đọc truyện vui vẻ!