Review truyện chỉ có Em Biết chính là Anh

Đây là chuyên mục chậm ngày sinh cảm xúc, là phân mục sống bên nhau trọn đời, chủ yếu không gồm vật gì gọi là hình như trong nguyên tác, đầy đủ là tự biên tự diễn… mong muốn người thân sẽ thích!

Trình làng truyện chỉ việc em biết chính là anh

Tác giả: Sương Mộc Niên
Thể loại: Ngôn tình, xuyên không

Trích đoạn truyện chỉ cần có em biết đó là anh

ban sơ, bên tôi cứ chỉ ra rằng tổ ấm cứ đã trôi lơ lửng như cầm này mãi. Nhưng mà vào một ngày nào đấy, lúc bên tôi đang bay lượn ở giữa công viên, chúng tôi sẽ chú ý chăm bẳm vào đôi nhân tình trẻ đã tranh cãi ở dưới kia, phía dưới thì ồn ã qua lại, bên tôi ở ở bên trên thì lại thở dài.

chưa dứt lắc đầu, cảm thán: “Bọn thiếu niên bây giờ! Cũng thật là, cho dù có yêu sớm đi chăng nữa, cũng không nên cãi nhau chỉ do một số việc linh tinh chưa đáng nói tới chứ. Aizzz… những suy giảm, suy sút cả rồi.”

Nói mới nhớ, từ nhỏ dại cho tới bị tiêu diệt bên tôi cũng chưa biết nói về chuyện tình yêu, cũng không thật sự ở chung với một chúng ta nam giới nào một người cả!

Ngay tại lúc bên tôi sẽ phán đoán này nọ, khi sẵn sàng chuẩn bị rời đi thì tự dưng chỉ một lực cuốn hút dạn dĩ đem tôi hút vào. Sau đấy, bên tôi liền cảm giác cả đầu phần đông choáng ngợp, gì đó ở trước mắt cũng chưa rõ mang lại lắm.

cho đến khi…

“Remon, rút cục chị cũng đã tỉnh! Thật sự xin lỗi, bởi vì em vẫn hại chị bửa từ trên nóc ngôi nhà xuống!”

bỗng dưng bị một âm lượng với mẫu ấp ôm ấm áp của nhiệt độ khung người khái quát lấy, chúng tôi rất nhiều ngây ngẩn toàn bộ cơ thể. Đây là tình huống gì vậy! Bên tôi có thể cảm nhận được? Chẳng thể nào, chẳng phải bên tôi sẽ bị tiêu diệt rồi sao? Do sao lại sẽ có khả năng cảm nhận ra, mang lại thằng nhóc đang khóc ở trong lòng bên tôi là ai? Vì sao lại biết tên của tôi!

>> Xem thêm top Truyện sắc hay

Một bài toán lại thông hiểu bổ sung một việc, đã tung cải thiện nhảy trong não!

“Remon.” Thằng nhóc trong lòng đã khóc, ngước khuôn bên đầy nước mắt của nó lên…

nhìn khuôn mặt kia, sao chúng tôi lại cảm nhận chúng lại quen cùng Bởi vậy, nhưng lại tôi lại chưa ước ao đứng dậy.

“Nhóc là ai?” chúng tôi mở miệng ra hỏi.

cảm hứng được body của bệnh nhân trong lòng hơi run rẩy chút ít, một bên quan yếu tin được chú ý chúng tôi. “Remon, chị không nhớ em là ai?” âm lượng cũng đều có chút run run.

tôi gật đầu, đối có tên nhóc này, tôi chỉ cảm nhận quan sát hơi tất cả chút quen mắt, mà lại quả thật bên tôi thật sự không hề biết hắn nha!

Sau ấy, chỉ thấy hắn từ trong lòng bên tôi bật ra ngoài, lao rời khỏi buồng, còn béo tiếng kêu: “Nii-san, Nii-san, Remon bị mất trí nhớ!”

mà lại trách thì trách tại tôi không hiểu dòng mô tê gì hết, đứng ở tại khu vực, bên tôi Tóm tắt bao bọc chút ít, là căn nhà được xây dựng theo phong cách Nhật bạn dạng. Làm cho ráng nào nhưng chúng tôi lại cho được Nhật Bản? Khi ánh mắt đang qua đảo lại ngó gần như thứ bao bọc, bên tôi đã biết thành dọa. Bởi lẽ vì ảnh mà tôi nhìn thấy trong gương là bề ngoài khi chúng tôi được tám tuổi, đã ráng bên trên đầu còn bọc một lớp băng gạc thật dày, bên tôi cúi đầu nhìn về phía tay của mình… và được ngâm nước!

đang xảy ra chuyện gì vậy?

dễ thường đây là thời khắc xuyên không trong truyền thuyết sao? Vươn tay sờ mang lại trên đầu, đau!

Trong một thời gian dài, tôi lại giống như gồm cảm cảm nhận sự đau buồn, tôi lại có vẻ va vào đồ vật, không hề trôi lơ lửng nữa!

“Remon, em ko có gì chứ!” Một âm thanh bình thản vang lên. Bên tôi ngẩng đầu lên nhìn, chính là bạn quý ông mười tuổi. Cơ mà thằng tiểu quỷ khi nãy sẽ đứng cạnh bên hắn! Hắn nhìn vào mắt chúng tôi, nhưng mà có theo chút sợ hãi, sao lại vắt này?

căn cứ vào lời nói khi nãy của thằng nhóc này, chúng tôi bị thương bởi thế như cố kỉnh này là tại hắn! Đời nào hắn sợ tôi khinh ghét hắn sao?

Đem tay sờ ở trên miệng vết thương! Thay lại, cười vô cùng nhẹ nhàng, nhún vai nói. “Xem ra, em thật hình như xảy ra chuyện gì sao?”

“Sasuke nói mang anh là em bị mất trí nhớ!” thành viên gia đình con trai kia đi mang lại trước giường nhỏ nói có chúng tôi.

>> Đọc thêm Truyện ngôn tình trọng sinh

“Ạch!” Giờ phút này, bên tôi lại ở trong lòng châm chọc chút ít. Được rồi, bây giờ tôi cũng chỉ giống như một Cách tính một bước! Gật đầu đồng ý. “Cho bắt buộc, hai người trong gia đình nói theo một cách khác mang lại em biết hai bạn là ai không? Còn có… em… là ai?”

người Đấng mày râu kia kéo thằng nhóc kia ngồi xuống ở một mặt. “Được, anh là Uchiha Itachi, là anh trai của em, cao hơn em hai tuổi, còn em đấy là Uchiha Sasuke, nhỏ nhiều hơn em bố tuổi, là em trai của em, còn em là Uchiha Remon!”

Được rồi Uchiha Remon, là phận phận bắt đầu của mình a! Hóng bên tôi ăn ngon chút ít cái đã, bắt buộc tiêu hóa một chút!

Tiếp theo, người nhà tự xưng là anh trai của tôi – Uchiha Itachi nói mang bên tôi các điều, bên tôi cũng biết rằng thân phận cùng giao diện hiện giờ của mình. Nói đơn giản thì bên tôi gồm tía, mẹ, anh trai, em trai, tôi khá choáng váng số lượng năm thành viên trong căn nhà, dân số cũng hơi quá rồi đấy! Sẽ yêu cầu nói tía ba Uchiha khôn xiết trâu bò đi, làm cho mẹ Uchiha sinh ra tía bạn, đang có lẽ bí quyết thời gian nhưng mà lần lượt ra đời vậy này, lợi hại lợi hại, bội phục bội phục!

nhưng lại, sẽ là chúng ta của tôi, đối mang kiếp trước là cô nhi với chúng tôi nhưng nói, tất cả chút xa lạ. Dẫu vậy chúng tôi tín nhiệm, nhất định có thể xử lý tốt!

Về phần vết thương bên trên đầu bên tôi, nguyên nhân là do em trai của tớ, cũng chính là ‘bợn’ Sasuke đây, chắc nịch bắt buộc ‘tôi’ giúp hắn đi bắt mèo, thành tựu ‘tôi’ sẽ bửa từ trên nóc nhà xuống! Ok, ok!

mà ngày nay bác mẹ các đã từng đi ra bên cạnh, cỡ chừng bốn ngày nữa bắt đầu dường như trở về! Nói cách khác, hiện thời bên tôi vẫn chưa được thấy cha mẹ của mình! Vì thế chất lượng tốt, chất lượng cao a, bên tôi buộc phải nằm ở trên giường bé dại, bởi lẽ miệng vết thương cảm thấy không được tốt, do đó Itachi bảo bên tôi nên ở bên trên giường nghỉ ngơi!

cố nhiên tôi rất thích đó chứ. Ngủ, là phương diện nhưng bên tôi thích nhất. Vì thế, bên tôi đã ở trong này nằm liên tục ba ngày, ở trong tía ngày này, Itachi đều luôn âu yếm tôi, bên tôi khôn xiết tận hưởng a, trong lòng nói Itachi bận rộn, miệng thì lại nói “Cảm ơn anh.”

Chúc Cả nhà đọc truyện vui vẻ!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *