Tóm tắt truyện Trọng Sinh Để Kiếp Này Yêu Em

Nhâm Kiều sửng sốt và mất một đêm cuối cùng cũng trôi dạt, chính mình sẽ trọng sinh để quay trở lại năm 17 tuổi thời niên thiếu đẹp nhất. Ký ức của hắn vẫn còn nguyên vẹn, cảm tình của hắn dành đến cậu dù trọng sinh sẽ nhất mực không đổi.

Trình làng truyện trọng sinh để kiếp này yêu em

Tác giả: Phong Bình Phàm
Thể loại: truyện đam mỹ ngược, trọng sinh

Trích đoạn truyện trọng sinh để kiếp này yêu em

Nhâm Kiều vừa từ sân bay trở về thì chóng vánh không chú ý bên trợ lý vẫn ngơ ngác nhận đụng li của mình nhưng mà lên xe tự các bạn lái xe thật Cấp Tốc. Lần đau tim hiện tại lại tái phát, hắn vắt giữ cho chính bản thân thật tỉnh táo khuyết, hai bàn tay run rẩy chưa dứt nắm thật chặt lấy vô lăng.

Sáng nay lúc tỉnh dậy, con tim co rút một hồi, ban đầu ra bên cạnh còn không may làm vỡ cốc rượu, lúc gặp gỡ nhà bạn cũ liền lơ là làm cho gãy dòng kính mắt, do đó lúc này mơ đại dương cảm thấy hầu hết thứ phần đa không được suôn sẻ. Buổi chiều khi cảm nhận điện thoại của Hạ Dương, nghe thấy cậu khóc lóc không dứt, rồi sau khi nghe nói” Nhâm tiên sinh, tía cháu…đã mất rồi, buổi sớm đã còn vui vẻ nỗ lực mang đến trưa thốt nhiên chết đột xuất…Nhâm tiên sinh…”, hắn đánh rơi điện thoại đang cố gắng trên tay, đầu óc đình trệ, trước mắt là một mảnh mơ biển không minh bạch.

Nhâm Kiều cuống quýt hủy hết kể cả các cuộc hẹn nhưng mà mau chóng trở về C quốc.

ngày nay hắn sẽ lái xe mang tốc độ rất cao, nước mắt cầm đã nén lại nhưng trong đầu hình họa An Minh Sơn quan sát hắn, nụ cười thê lương đấy của cậu lại có tác dụng hắn chưa chịu được nổi. Con tim cực khổ trong lồng ngực như đã dày vò Nhâm Kiều, cuối cùng tất yêu chịu nổi mà lại mò hộp thuốc trong túi xách bỏ lên ghế phụ lái

RẦM!

Tiếng vang thật to, hai mắt hắn mở thật bự, Nhâm Kiều mở to đôi mắt của bản thân mình, hắn ao ước bản thân chắc là bình thản lại tuy vậy cả người đau cũng như bị xé nát, trái tim hiện giờ chẳng còn thấy đau đớn gì nữa…

Hắn thấy máu các bên trên ngực gia đình bạn, phía trên đầu cũng ướt đẫm một mảng, Nhâm Kiều vươn tay lên sờ đầu người, thật nóng, thật ướt, hắn khẽ nhắm mắt lại, nước mắt cũng xong rơi, trên môi nở nụ mỉm cười yếu ớt

– Minh Sơn…cậu đã ở đâu rồi…có thể đi từ từ lại ngóng bên tôi được hay chưa…cả đời chạy theo cậu rồi, cho tới bây giờ, có vẻ ngóng bên tôi một ít…được hay không…

Tiếng các bạn phía bên ngoài phần đông, tiếng xe xe, Trong khi xe cấp cho cứu vớt cũng như cảnh sát cũng từng tới chóng vánh.

– Dường như nạn nhân vẫn cố tình chốt cửa lại

– vật gì. Mau, hai cậu, đến phá cửa cứu vãn người nhà ra kế bên.!

Mấy các bạn này tại sao lại chấp nê vì vậy…thật là, chưa thấy bên tôi không ý muốn ra hay sao. Để yên bên tôi nằm đây đi….

– Tiên sinh, tiên sinh…ngài tỉnh lại đi

>> Đọc top truyện Truyện anime hay

– Nói với Hạ Dương, để khi tôi chết, chiêu tập của mình được chôn cạnh mộ của An Minh Sơn…

Bàn tay đầy hầu hết vết thương của hắn gợi mở, là mẫu vòng cổ Tệ Bạc đã cũ và có từ lâu, cánh tay run rẩy rồi chậm trễ buông thõng.

– Nạn nhân sẽ kết thúc thở

– Tim cũng xong xuôi đập rồi.

– Thử lại đi, sốc điện!

….

– Thời gian cái chết là…

buổi sớm trời đang còn tuyết rơi, tiếng cười nói bên phía ngoài đánh thức hắn tỉnh dậy. Nhâm Kiều nhíu mày vươn tay lên sờ sờ đầu đã còn dấu ẩn đau. Hắn mặc chiếc áo lông bỏ lên trên giường rồi xỏ dép đi vào trong phòng tắm. Nhâm Kiều quan sát vào gương mơ đại dương không rõ, trong gương tại sao trên mặt phần nhiều nếp nhăn biệt tích rồi, vài sợi tóc Bạc Bẽo đâu mất nhưng hiện tại lại là một bộ tóc black color tuyền, lúc trước đã đi được spa cũng như nhuộm lại rồi sao?

Khoan đang, Nhâm Kiều giật mình đánh rơi bàn chải đánh răng xuống bồn đánh răng, chẳng phải, không hề…hắn đang bị tiêu diệt do tai nạn hạ tầng giao thông ban tối hôm qua bên trên đường trở về city B rồi sao, tại sao còn đứng đây.

Nhâm Kiều tròn mắt đứng bị tiêu diệt lặng một hồi rồi chóng vánh mở cửa lao ra bên cạnh

– Ai…Tiểu Kiều, con làm gì cơ mà chạy lập cập Bởi vậy chứ. Ngày nay cũng chỉ cách giờ đi học, sao vậy, bối rối sao

– bà mẹ…tại sao…mẹ…mẹ bắt gặp nhỏ chứ?

Giang Liên bất ngờ quan sát nam giới các bạn rồi vươn tay sờ sờ trán

– con sao nỗ lực, còn chưa tỉnh ngủ sao…hay vì hôm qua đụng đầu vào tường bắt buộc giờ này đang còn ngốc núm.-Bà cười cợt rộ lên rồi vỗ vai Nhâm Kiều.-Bác sĩ nói con ko có gì rồi…cứ ngồi ghế nghỉ ngơi chút đi, mẹ Điện thoại tư vấn dì Trương đem chè ấm lên mang lại con

Nhâm Kiều bị chị em nói một hồi cơ mà ngẩn người trong gia đình ra đang chẳng báo cáo được, chung cuộc chuyện này là sao.

– bà mẹ…con năm nay bao nhiêu tuổi rồi, con…đi học sao?

Giang Liên nhíu mày, khuân mặt hiện lên sự lo lắng chưa dứt

– Tiểu Kiều, đừng có tác dụng mẹ sợ. Bé sao nuốm, đầu va sẽ còn đau sao…

– mẹ cứ hướng dẫn bé đi.-Nhâm Kiều gồm chút mất yên tâm

– con…con năm nay 17 tuổi, cuối thời gian tháng sau chính là sinh nhật nhỏ, ngày nay nhỏ đưa vào trường bắt đầu…Nhâm Kiều, nhỏ

– con 17 tuổi? -Nhâm Kiều lùi lại ẩn dưới, may mắn gồm ghế sofa đề xuất hắn không bổ xuống. Giang Liên hoảng hốt hối hả đỡ lấy cánh mày râu gia đình

– nhỏ bình tâm vẫn, ngồi xuống đây…bình tĩnh đã, để bà mẹ call mang đến Bác Sỹ Vương tới.

Nói rồi Giang Liên rối rít chạy ra lấy điện thoại bàn bấm số không xong xuôi, vừa ngóng máy vừa liếc nhìn cánh mày râu người nhà

Nhâm Kiều quan sát vào gương của phòng khách thật lâu, đây chính xác là nhà của hắn, chính xác là kiểu phong cách xây dựng cũng như bài trí Vậy nên khi hắn sẽ còn học cấp ba. Nghĩ ngợi một lúc thì đúng là năm 17 tuổi hắn đưa trường từ city Y bóng gió về thị trấn N này để học.

Nhâm Kiều nhìn mẹ người nhà, thời đặc điểm đó, bà vẫn còn sống chất lượng không quá tồi tệ, năm hắn nhận quyền thống trị công ty của cha người thân một thời gian thì mẹ new bởi ung thư nhưng mà ra đi.

Nhâm Kiều thẫn thờ, Bên cạnh đó bây giờ cũng từng hiểu chuyện gì sẽ xảy ra. Hắn sẽ chết cũng như trọng sinh về thời điểm 17 tuổi, Nhâm Kiều giật mình, thời điểm năm hắn 17 tuổi cũng là lúc hắn chạm chán An Minh Sơn lần đầu, cũng như cũng là ngày nay. Nhâm Kiều nỗ lực giữ cho chính bản thân mình bình thản, bởi lẽ vì tâm trí của hắn đã còn nguyên vẹn các ký kết ức trước kia, trước mắt cứ đủng đỉnh đối mặt với hầu như chuyện rồi sẽ từ từ giải quyết dần dần. Bởi vì vẫn còn hoang mang do vậy Nhâm Kiều nghĩ hàng đầu cứ thuận theo phần đông chuyện.
Chúc Anh chị đọc truyện vui vẻ!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *