Review truyện Tan Chảy
Tan chảy là chuyên mục truyện ngắn đoản văn viết về phần lớn chàng trai văn minh . Theo dõi truyện ngay người dùng nhé.
share truyện đam mỹ tan chảy
Tác giả: Tiểu Yêu Tử
Thể loại: Truyện đam mỹ hiện đại, đoản văn, với chút ngược
Trích đoạn truyện tan chảy
Thật không ngờ, tôi lại với cơ hội diện kiến cái chuyện mất trí nhớ máu chó —— ngày mùng một tháng 4, sau khoản thời gian tỉnh giấc lại, đầu óc tôi trống rỗng, toàn bộ chưa bao giờ mọi người sống chỗ nào, thậm chí quên luôn tên của mình. Chưa kịp ý chí kĩ, thì có 1 trơn thành viên lao ra, là một trong đứa nhỏ hơn 10 tuổi.“Anh tỉnh rồi!” Nó trông hơi hoan hỉ, đôi mắt phệ tròn lung linh, phối cùng mái tóc khá xoăn, ừm, trị số sắc rất cao, có lẽ giống sở hữu mẹ nó?
“Con trai?” Tôi thử hiểu.
Cậu bé nhỏ co rút khóe miệng: “Ai là đàn ông anh! Bản thân anh cũng chỉ mới hơn 20, đời nào anh còn chưa chào đời đang phọt em ra rồi à?”
câu nói ấy làm cho tôi suy ngẫm ròng nửa phút, giầy vò chúng ta quá đi.
May mà kỹ năng khái niệm logic của tôi không tệ lắm, nhưng mà cũng không hề kiểu nhà bạn xét nét giám sát, yêu cầu tôi không sửa lại cái xuất sắc sai lầm “đàn ông sinh con” của cậu tí hon.
Tôi nhíu mày hỏi: “Ai u, nhỏ bé con, ý của em là em lớn hơn anh?”
“Đúng vậy.” Nó ko chút trù trừ, thuần thục đắp chăn lên cho tôi, coi sóc hỏi, “Có đói bụng không, hy vọng ăn gì không?”
Đọc truyện đam mỹ hoàn
Thật là to hơn tôi sao??
Nhìn dáng dấp này của nó, giao động 1m50 nhỉ, còn là khuôn mặt con trẻ cấp nhì nữa, chẳng lẽ… có lẽ nào là… kiểu mặt trẻ con, rối loàn dậy thì?
Tôi mang phần ko đành lòng, bé bỏng giọng hỏi: “Vậy… nhị ta với quan hệ gì?”
Nó dọn chén sở hữu ly sinh hoạt đầu nệm, bất đắc dĩ: “Thật là anh quên hết sao?”
Này chẳng phải chi phí lời à.
“Anh đoán xem?”
“… -_-#” Tôi gãi bụng, ặc, hình như… Tôi thuận miệng nói, “Cháu ngoại trai? Em họ? Em ruột? Em trai khóa dưới? Em trai hàng xóm?”
“Cũng gần gần rồi đấy.”
“Hả? Tới cộng là gì? Nhưng mà sao anh…”
Tôi lật chăn với cởi áo ngủ ra, lòi ra cơ thể tương đối xa lạ.
“Mẹ nó!”
rất nhiều chỉ trong giây lát, từ ngữ không được lịch thiệp bật ra khỏi miệng tôi.
Bụng tóp lại, vết thương nặng nhẹ ứ đọng, xương sườn hiện phân minh, da dẻ tái ngắt thô ráp, trắng tay bệch bé dại nhỏ nhắn nổi rõ huyết quản, và cả cổ tay đầy vết máu…
Tôi trưng ra vẻ mặt trò chơi over tuyệt vọng, trợn ánh mắt cậu bé bỏng trông không đáng tin lắm: “Em đề cập thật cho anh biết, rốt cục anh bị mẫu con mẹ gì? À ko, là quái quỷ gì?”
Cậu bé vô cùng bình tĩnh: “Không sở hữu chuyện gì cả, em đang nuôi anh bự lên, ai bảo anh không chịu ăn uống cho phổ thông vào.”
Tôi mở màn hồ nghi mọi người sẽ xuyên ko, do nhân phẩm quá kém nên mới phải chui vào mẫu bị giết gần chết này: “Chẳng lẽ là Bạch Cốt Tinh… A, Đường nâng cao, Tôn Ngộ không, sao còn chưa tới hấp thu ta?”
“Đắp kì dị lại, để mắt tới bị lạnh. Chi tiết, anh đang chưa kể mang em muốn ăn gì đâu đó?”
Coi thêm list truyện Ngôn tình hoàn
“Thật ra anh chỉ vẫn chiêm bao thôi cần không?”
“Ừ, vậy trong mơ mong muốn ăn gì nè?”
“Thịt.”
“Anh vẫn chưa thể ăn được đồ dùng rất nhiều mỡ, em bỏ thêm chút thịt bằm vào cháo của anh nhé.”
Tôi cảm động kéo bàn tay vô cùng mềm mại và mượt mà nóng bức của cậu bé dại, nước mắt sống lưng tròng: “Sao em đối hay mang anh vậy? Em thật chẳng phải đại trượng phu anh sao? Có lẽ nào, em là con gái?”
Lần này cậu nhỏ tuổi không nhịn cười nổi, cười phá lên, gập cả eo xuống.
Tôi tổng hợp thiếu hiểu biết nhiều được nụ cười của chính nó. Dù sao thì nó trông cũng rất trung tính, nhìn kiểu môi hồng răng trắng đó đi, mắt còn lớn vậy đó, lông mi cũng khá dài, đề cập ko chừng thật sự là tiểu cung nhân đó chứ. Trường hợp tôi có được đứa con trai/con gái kiểu thế này, thê thiếp tôi khẳng định là 1 trong bảo bối!
Nó lau nước mắt đọng lại nghỉ ngơi khóe mắt, hít một khá, rốt cuộc đề cập với tôi: “Em là nam, anh có em đều chung.”
Tôi liếc ánh mắt phía dưới của cậu nhỏ xíu.
đấy vậy mà tai nó rối rít ửng đỏ, ánh nhìn cũng kiêng kị lăng loàn. Phản ứng non nớt vậy đó, đích thị là học sinh cấp hai! Tôi vừa phỉ nhổ trong trái tim vừa gật đầu: “Ờm.”
Đọc truyện ngôn tình ngược
Mặt nó đỏ bừng, rủ mắt nói tiếp: “Em nhìn anh từ thời còn trẻ mỏ cởi truồng phệ tới bây giờ… Quan hệ của gia đình hết sức thân cận!”
“Ồ.” chờ vẫn, Dường như có ở đâu không nên lắm.
“Thật ra em đang luôn mong nhắc với anh… nhưng không tồn tại cơ hội, bây giờ rốt cục đều có thời cơ rồi… Nên… nên…”
“Nói.”
“Từ Cảnh, em mến anh.”
trong giây lát, tôi tinh thần đc các bạn tên là Từ Cảnh.
trong giây lát, đầu tôi thật sự chập mạch.
chân thành thì ai gặp mặt yêu cầu tình huống như này cũng hầu như đã chập mạch nhưng buộc phải ko.
tỉnh lại sau giấc ngủ quên hết phần đông đồ gia dụng, chỉ biết bạn dạng thân gần đúng hơn 20 tuổi, cơ thể xấu xí như là kẻ nghiện ma túy. Rồi có 1 cậu gầy chăm sóc cho chính mình trông chỉ hơn 10 tuổi, à, nhất thời vẫn tính là một trong những cậu nhỏ đẹp đẽ. Cậu nhỏ bé đẹp tươi đó lại như bị động kinh, tự nhiên đỏ mặt, ngượng ngùng quay sang bộ “đầu lâu xương cốt” cộng nam nữ tỏ tình ———— mẹ nó chứ!! Tác giả viết ra chiếc kịch phiên bản thế này xác xắn bị cửa dập đầu rồi! Đây là chiếc thể loại nội dung mê sảng cỡ nào chứ!!
có nhẽ cậu tí hon dễ thương cũng tinh thần được tôi bị chập mạch không thể trở lại ngay trời đất hiện thực.
nó rất thức thời khom lưng, in một nụ hôn lên trán tôi, nói: “Anh đọc em Tiểu Trạch là được rồi.”
đề cập kết thúc thì rún dancing đi ra phía bên ngoài.
nhị chữ “choáng váng” đã không còn hình dong nổi hàn ôn của tớ.
Mười ngàn chữ đờ cờ mờ chạy qua giẫm đạp lên thi hài khô héo của tôi.
Thượng Đế, tôi ko ước ao thực hiện bằng Bạch Cốt Tinh! Tôi chẳng thể chơi gay mang thằng con nít! Tôi ao ước kháng nghị! Tôi muốn trọng sinh!
Chúc độc giả truyện đam mỹ tan chảy vui vẻ!