Reivew truyện bao giờ Trăng Sáng Dẫn Lối Anh Về
chỉ dẫn truyện khi nào trăng sáng dẫn lối anh về
Tác giả: Úy không
Thể loại: ngôn tình
Trích đoạn truyện khi nào trăng sáng dẫn lối anh về
Thượng Hải.
Thứ cha, ngày 11 tháng một âm lịch, ngày 11 tháng 2 năm 2014.
Sỏi đá rừng cây ngủ đông mấy ngày tỉnh lại sau kì nghỉ ngắn ngủi. Gần như bạn đi tìm mộng ở đông nam tây bắc lục tục từ quê căn nhà trở lại thành phố này, đám đông xum xê mau chóng lấp đầy hết hồ hết mong mơ, khởi động bánh răng tựa như không bao giờ xong xuôi nghỉ của nó.
Tỉnh dậy sau giấc ngủ ham mê, Tạ Vũ thư thư mở mắt.
cái rèm cửa sổ nhìn ra ngoài dày đậy đi sắc trời bên phía ngoài, khiến cô không khác nhau rõ giờ này là giờ nào.
Tạ Vũ bật xuống giường, đi chân trần mang lại trước khung cửa sổ, kéo rèm roạt 1 tiếng.
Tia sáng lóa mắt bỗng dưng rọi vào, cô giơ tay lên che mắt theo bản năng.
bên trời hiện thời treo xa xa giữa không trung, tuy vậy đã biết thành một lớp khói bụi mù mịt bịt đi bề ngoài thuở đầu, đây là cảnh thường có trong thành phố.
Xem thêm Truyện ngôn tình cao h
Đầu xuân chỉ với, cái thời tiết lạnh lẽo vẫn buốt domain authority buốt thịt.
trong phòng chưa bật máy cân bằng, không gian ướt lạnh khiến Tạ Vũ vừa chui ra khỏi ổ chăn không quen lắm. Cô không khỏi rùng người một dòng.
Cô xoa xoa bên, nhanh chóng trở lại giường, chui vào chăn, tiện tay lấy điện thoại di động nhảy lên, quan sát giờ.
Mười hai giờ trưa, căn cứ vào chức năng của hễ cô sẽ ngủ mười mấy tiếng.
Điện thoại di động vừa nhảy, 1 tràng tiếng đưa tin nhắn tít tít vang lên ngay lập tức.
Tạ Vũ tùy tiện bấm mấy mẫu, đều là tin nhắn an ủi cơ mà mấy gia đình bạn mọi người đưa tới.
Cô đọc hai tin liền thấy hơi mệt, lười nhắn lại đã từng tin một, tiện tay soạn một tin gửi nhóm: “Đừng có lo, bà đây đang còn sống.”
gửi tin nhắn ngừng ném di động cầm tay sang 1 bên, choàng áo khóa ngoài, đi đến trước bàn làm việc ngồi xuống, bật máy vi tính, nhấn vào diễn đàn có tiếng nhưng mà cô hay lên.
chia sẻ khiến cô đầy đủ tràn khắp hai hiện nay, hiện nay đã làm được hơn mười ngàn comment, có thể có một số người mở topic bắt đầu, ý muốn đánh dẹp “Phóng viên ăn uống bánh bao thịt người”.
Tạ Vũ bực bõ nhưng mà căm tức đập loài chuột một loại, lẩm bẩm mắng: “Một đám anh hùng bàn phím đần độn dốt!”
Cô lướt mấy bài chỉ dẫn đầy căm phẫn hai lần bằng vẻ bên khinh bỉ, tắt bài viết, chú ý đến mắt lại cạnh tranh căn cứ vào ghế.
mà lại ngay hiện tại đây, trong đầu không khám nghiệm được chỉ ra 1 khuôn bên nữ đáng yêu nhưng lại ưu thương.
chính là Trương Hiểu Kha.
Đọc thêm đam mỹ h
2015, đô thị sát bên xảy ra 1 vụ án cô bé mười sáu tuổi bị phú nhị đại (1) cưỡng dâm bè cánh, khi đấy mình của cô ý gầy đang báo án, sau khi điều tra công an lại cảm tưởng là phái nữ tự nguyện đi hộp đêm sống phóng túng với mấy cậu bé nhỏ kia, cuối cùng bất chấp không lo.
(1) Phú nhị đại: cầm hệ con căn nhà giàu thứ hai sinh sau năm 1980 ở China.
người trong gia đình bất đắc dĩ nghe đến phóng cục, phóng cục này đó chính là Tạ Vũ.
cơ mà phụ nữ bị hại trong vụ án đó chính là Trương Hiểu Kha.
Tuần san Đông Phương vị trí Tạ Vũ làm việc tọa lạc ở Thượng Hải, là một tạp chí tin tức tất cả sức tác động bự.
Từ người thân bắt đầu mang đến phóng cục điều tra có thâm niên, cô đang sớm vô cùng thông suốt chuyện làm tin tức. Vừa chạm với vụ án này là cô biết bây giờ nhất định là một tin dường như chú ý sự quan tâm tràn lan.
Chỉ mấy chữ phú nhị đại chủ chốt này cũng đủ để kích thích thần kinh nhạy cảm của không ít độc giả.
ăn hiếp dọa dụ dỗ, áp lực nặng nề, đây ko phải là lần cực nhọc nhất từ khi Tạ Vũ làm cho phóng viên cho đến nay, nhưng lại cũng tốn sức chín trâu hai hổ, sau cuối bắt đầu gửi hết trọn vẹn chuyện này ra.
Trong cuộc đời toàn dân phẫn nộ mọi người giàu, hình như tưởng tượng được loạt bài bác này chấn rượu cồn mang đến mức nào, trong khoảng thời gian ngắn gây ầm ĩ xôn xao.
có vẻ vì áp lực đề xuất công an lập hồ sơ điều tra lại lần nữa, thời gian qua đi hơn nửa năm, mấy phú nhị đại can hệ ấy rốt cuộc bị tuyên án vào cuối 2015.
Đây vốn là một chuyện thành viên gia đình phần lớn vui vẻ, chính nghĩa của nữ bị hại được giương cao, công bọn chúng được xoa dịu, Tạ Vũ cũng có được tiếng tăm trong giới.
mà lại vào tuần trước, vừa hết tết, Trương Hiểu Kha hốt nhiên bật lầu tự giáp.
Đọc full Truyện đam mỹ sủng
nguyên do tự gần cạnh siêu bình thường, bởi vì bài bác báo của phóng viên viết quá am hiểu, thân phận của cô nhỏ dại bị mọi người moi ra. Phái nữ mười mấy tuổi không chịu được nổi áp lực đè nén vắt tục, nhảy từ trên tầng mười lăm xuống.
Trương Hiểu Kha vừa chết, mọi người phóng viên vốn đóng vai cần thiết và chính đạo trong vụ án nhà bạn phần đông vui vẻ này, tự nhiên biến thành đối tượng đả kích của công bọn chúng.
Trong mắt nhà bạn, vị để thu hút người thân khác cơ mà phóng cục đã chủ ý thể hiện chi tiết and đời bốn, khiến Trương Hiểu Kha bị chấn thương nhẹ lần thứ hai.
Nếu cũng như nói phú nhị đại là độc ác thủ giết mọi người, ráng thì Tạ Vũ chính là đồng phạm danh xứng mang thực.
Lần sau cùng Tạ Vũ thấy Trương Hiểu Kha là vào nửa tháng trước, lúc đấy sắp mở phiên tòa xét xử lần thứ hai, trạng thái tinh thần của Trương Hiểu Kha rất tệ. Trong thời gian qua hơn nửa năm, khi Tạ Vũ điều tra chuyện này, vì để cho Trương Hiểu Kha mọi mở lòng với các bạn, về bước đầu cô đã đóng vai 1 gia đình bạn chị tri kỉ.
Trong công danh sự nghiệp chẳng tính là quá lâu của bản thân mình, cô đã từng có lần làm chuyện do đó vô chu kỳ, tiếp cận tổ ấm trong cuộc bằng thiết kế trông cũng như thật tâm nhất, làm cho đối phương cảm rượu cồn, rồi sau ấy lấy được báo cho biết cơ mà mình muốn.
quan trọng không nói, Tạ Vũ khôn xiết tài năng thiên tư có tác dụng 1 phóng cục điều tra.
một bạn nữ sở hữu trạng thái tinh thần tồi tệ xem Tạ Vũ cũng như một ngọn cỏ cứu mạng của mình, nói mang đến cô những buồn bã & áp lực nặng nề trong lòng, còn có chi tiết bị cưỡng bách khi chuyện xảy ra.
đó là cơn ác mộng khiến chị em ăn uống ngủ chưa yên trong hơn nửa năm.
Tạ Vũ biết hầu hết lời này là bí mật chị em kể cho bản thân.
nhưng mà các bí mật này khiến một phóng viên hưng phấn, cô chẳng hề không biết viết ngay vào bài báo mới nhất của bản thân mình.
chính là phóng cục đang hành nghề mấy năm, cô biết rõ độc giả mong đọc văn bản như thế nào nhất.
mặc dầu cô hiểu vấn đề này quả thật là đang bán buôn đau buồn của bệnh nhân khác.
Cô tưởng rằng lần này cũng chằng khác gì mấy lần lấy tin trước. Thời gian này thật sự cũng chẳng còn biến động, loạt bài xích này đã có được kết quả mong, không những nhận được sự ân cần phủ khắp, mà hơn nữa gián tiếp khiến tội phạm thừa nhận sự trừng phạt nghiêm khắc đáng phải bao gồm, vấn đề này hẳn nhiên đang trở thành một trong những phần lạ lùng trong công danh phóng cục điều tra của Tạ Vũ.
—— Nếu cũng như, Trương Hiểu Kha không chọn nhảy lầu.
Sau khi Trương Hiểu Kha bật lầu, dân cư mạng hốt nhiên biến đổi bất cứ lúc nào, phần lớn kẻ gây chuyện bị vứt tù kia bị người trong gia đình quên lãng, tất cả những dân mạng tự xưng là chiến binh bởi chính đạo ban đầu chĩa mũi nhọn vào Tạ Vũ.
nhà bạn phần lớn mắng cô là phóng viên bất lương trọng tâm chẳng hề có lòng thương xót, chưa từ bất kỳ thủ đoạn nào để chú ý mọi người khác.
Kì thật cũng không hề là lần ban đầu Tạ Vũ nghe kiểm soát vậy này, thật ra hai năm trước nữa cô đã nghe qua.
Khi đó cô vào nghề hơn hai năm, là tam nương liều mạng có tiếng của giới tạp chí, để săn tin về tổ ấm nghiện vô da cư cơ mà dám quả cảm trò chuyện xuyên suốt đêm mang đầy đủ người thân đấy bên dưới gầm cầu; để lấy tin về bệnh nhân sida, biến thành bằng hữu sở hữu mọi người bị nhiễm; còn đã từng nằm vùng ở khám đa khoa trung ương thần, đổ những giọt mồ hôi and máu ở ngôi nhà máy… Khi ấy, người nhà đông đảo chỉ ra rằng cô liều lĩnh & chuyên nghiệp, duy nhất con tim chính đạo khiến người ta kính phục.
ban sơ có lẽ rằng như vậy thật.
nhưng lại sau đấy khi cô cãi nhau với Tôn Địch, anh chỉ trích cô vốn không phải là vì mẫu có tên gọi là sự thật tin tức, thậm chí trong công việc điều tra, cô sẽ quen giả thiết sẵn 1 kết luận thu hút các bạn khác, rồi sau đấy sẽ đi điều tra theo kết luận này.
Cô bước đầu ưa chuộng đào bươi khổ sở của người khác để bán buôn, nhưng trong quá trình mua sắm âu sầu này, cô đã bị vô cảm, chỉ do chiếc lợi trước mắt, chưa gồm chút lòng thương xót.
gia đình đàn ông rất là khổ sở đầy căm phẫn này ko phải gia đình khác, nhưng mà đó chính là người nhà trai khi đó của Tạ Vũ, cũng từng là nhà bạn cộng nghề mang cô.
tất nhiên Tạ Vũ chưa thỏa thuận sự chỉ trích này, sau khi hai người thân phệ tiếng mấy lần, Tôn Địch tức giận đi Trung Đông làm phóng cục chủ quyền để gột rửa con tim thế đến Tạ Vũ, áp dụng lòng thương xót của anh ý.
Tạ Vũ Bước dần dần vào giai đoạn tốt đẹp của công danh và sự nghiệp, chưa chấp nhận có chỉ trích này, nhà nghĩa lý tưởng của Tôn Địch khiến cô cực kỳ coi thường —— cho dù cô cũng từng tất cả nhà nghĩa lý tưởng cũng như rứa, nhưng cô đang sớm dần thông đạt quy định trong thực tế, đồng thời càng ngày cũng như cá chạm mặt nước.
Cô chắc rằng chẳng tính là tận hưởng bối cảnh công việc lúc này, dẫu vậy hiện thực điều đơn giản là bởi thế, dòng cảm hứng bạo gan lý tưởng sau khi trát phấn trang hoàng thuở thiếu thời đấy từ từ tan đi, thứ cửa hàng cô là dục vọng mưu cầu danh lợi.
Đây là Thượng Hải, không ai là chưa có dục vọng.
tuy nhiên bài toán Trương Hiểu Kha tự ngay cạnh quả thật nằm không tính dự liệu của cô ấy.
đầy đủ sự chỉ trích can hệ đến lòng thương xót ấy lại nổi lên mặt nước.
Chỉ trích lần này không phải mang lại từ 1 cá nhân, mà lại là mang đến từ đại chúng, Tạ Vũ chẳng thể nào trốn tránh được.
Cô chú ý đến mắt lại, nghĩ cho khuôn bên Trương Hiểu Kha.
một con gái vừa bùng nổ, vào độ tuổi đẹp nhất, điêu tàn như một nhỏ diều đứt dây.
Nghĩ mang đến Việc chị em này tự ngay cạnh, Tạ Vũ cảm thấy chúng ta cũng cảm thấy đau nhức lòng.
Chỉ là… cô sờ trái tim chúng ta, Bên cạnh đó cũng không có chấn động nào quá phệ.
Cô quan trọng chưa chấp nhận một sự thật, cô quả thật vẫn trở nên vô cảm.
Trong lần tự suy ngẫm hiếm thấy này, bụng Tạ Vũ kêu lên thông báo cô bắt buộc ăn uống cơm trắng rồi.
Xem thêm Truyện ngôn tình ngược
Hai hôm trước, sau khi hiểu rằng Trương Hiểu Kha bật lầu, Tạ Vũ liền từ đô thị quê nhà trở lại Thượng Hải, sau đó ở luôn trong ngôi nhà chưa ra xung quanh.
chửi rủa và đánh dẹp ầm ầm bên trên mạng ngược lại chưa tác động ảnh hưởng bự đến cô.
Trong nghề này, cảnh huống ráng này cô bắt buộc quen thuộc hơn được nữa. Cư dân mạng là một vây cánh tự cho là chính nghĩa nhất tuy nhiên cũng bội bạc nhất, chỉ dăm ba ngày thôi, gồm tin ấm mới ra là chúng ta đang chóng vánh quên đi cái chết của Trương Hiểu Kha, quên đi Việc cô là một phóng cục “ăn bánh bao thịt người”.
Tạ Vũ đi vào bếp, đun một nồi nước bé dại, rồi lục sắm gói mì sau cuối.
Xé gói mì, trút các gia vị phía bên trong ra, lại bắt gặp gói mì rốt cục này thật không nể bên, nạm nhưng không có gói dầu.
Tạ Vũ bực bội chửi tục một câu, đổ tạm mì and gói các gia vị chỉ một vào nồi, khuấy bừa hai loại, rồi với cả nồi vào phòng.
Cô ăn hai miếng, điện thoại di động reo lên.
Tạ Vũ ráng điện thoại liếc chú ý rồi nhấn máy, đầu bên đó truyền đến giọng của lão Trương, tổng biên tập: “Tạ Vũ, cô sẽ ổn chứ?”
Tạ Vũ lơ đãng: “Tôi không sao.”
“Mấy dòng tin nhắn trên mạng cô đừng để trong lòng. Mấy mọi người đó cũng chưa nghĩ trước kia cô sẽ tốn bao lăm là trung khu huyết vày bài xích báo này vụ án này, không nguy hiểm tính mạng cũng suýt trở thành việc. Hiện giờ mấy đứa khốn kia vào tù rồi, Trương Hiểu Kha vừa bị tiêu diệt là đổ hết vào đầu cô, đúng là vô lý cơ mà. Trên đời này cũng cấm một gia đình chết nữa.”
Lão Trương nói kết thúc cực kỳ căm phẫn, Tạ Vũ lại ngẩn thành viên vì chưng lời nói này.
Khi cô đang ngẩn người trong gia đình, lão Trương gửi đề tài: “Quỹ Tân Miêu, quỹ nhỏ thuộc quỹ Dương Quang bắt buộc tất cả chúng ta giúp làm cho 1 bài xích báo về đều đứa trẻ bị vứt lại (2) and trường đái học vùng núi Tương Tây, vốn nguyên nhân là tiểu Nhạc đi làm cho, nhưng lại cậu ta tạm thời bao gồm chuyện không đi được, ngày mai cô đi 1 chuyến đi. Đúng lúc ở bên kia mấy ngày coi cũng như nghỉ ngơi, hóng tin đồn lắng xuống rồi về.”
(2) Đứa trẻ bị vứt lại: chỉ số đông đứa trẻ bị bỏ lại ở nông thôn đến ông bà hoặc họ hàng nuôi, Ngoài ra cha mẹ thì lên thành phố lựa tìm công cuộc.
Quỹ Dương Quang là một quỹ Hoạt động công ích vô cùng bom tấn trong nước, Tuần san Đông Phương luôn là bên truyền thông hợp tác và ký kết, quỹ con Tân Miêu xây đắp hơn 1 năm, là quỹ Hoạt động công ích quan tâm vào trẻ nhỏ phạm vi hoạt động nghèo khổ.
Tạ Vũ nghe lão Trương nói cố kỉnh thì bật cười: “Đi mang lại chiếc nơi nông thôn đấy ở mấy ngày mà gọi là nghỉ ngơi à? Tổng chỉnh sửa và biên tập anh chơi bên tôi ấy hả!”
“Tôi đây cũng ko phải là Để ý đến mang đến cô đâu. Trên mạng bây giờ không những mắng cô, mà cả tạp chí của bạn cũng đang bị mắng đấy. Nội dung có tính Công Ích này vừa vặn vớt lại chút thanh danh cho chúng ta.”
Tạ Vũ hút tụt một sợi mì, ậm ờ nói: “Được, chúng tôi đi.”
Tổng chỉnh sửa và biên tập cười nói: “Lãnh đạo của làng bên đó đang liên lạc chấm dứt rồi, đi cho trường tiểu học nào bọn họ đang lựa chọn giúp, còn có thêm hai tình nguyện cục hỗ trợ giáo dục vì quỹ Tân Miêu tuyển chọn cho đến khi ấy cũng biến thành đi mang đến trường báo cáo giải trình, cho đến khi ấy cô thiết yếu biên chép bổ xung chút ít tình hình bổ trợ giáo dục của mình.”
Tạ Vũ nói: “Yên trọng tâm, chúng tôi đang viết thật hay, còn nếu không thì sao có người quyên tiền đến quỹ chứ?”
Tổng biên tập cười: “Không có tiền thì làm Hoạt động công ích gắng nào! Được rồi, cô mau chuẩn bị sẵn sàng chút ít đi, chuyện của Trương Hiểu Kha đừng để trong lòng, tránh tác động mang đến trung khu trạng.”
“Biết rồi.”
Tạ Vũ không chuẩn bị sẵn sàng vội, ăn mì xong, nhận ra lời mời đi uống rượu của đám các bạn. Nghĩ đến cuộc sống trạch đến mức sắp nổi mốc mấy hiện nay, cô chũm 1 bộ đồ hiệu dễ thương, hóa trang tỏa nắng rực rỡ, đi cho quán bar bắt đầu cuộc đời về đêm của cô ấy.
Tuy Tạ Vũ cũng không phải ra đời & to lên ở thành phố phồn hoa này, nhưng mà đi học cộng buôn bán đã sắp chín năm, từ trong ra quanh đó, ngay cả trong xương cốt cũng đã sớm đồng hóa vào đó.
Trong nhịp điệu Cấp Tốc vào ban ngày, cô dốc sức buôn bán như phần lớn người trong gia đình khác trong đô thị, cũng hưởng thụ cuộc sống về đêm không ngủ ấn tượng nhất cũng như hầu như trai thanh gái lịch kia.
căn nguyên nghề nghiệp và công việc cộng thêm tính cách, bằng hữu của Tạ Vũ không ít. Song trong thành phố lớn tình gia đình vô ơn, có mang bằng hữu nhiều lúc chẳng qua cũng như mọi người qua con đường thôi.
gia đình bạn new đi nhà bạn cũ mang đến, giết thời gian trơ thổ địa hiu quạnh mà lại thôi.
đời sống về đêm đầy màu sắc của đô thị tạm thời giúp Tạ Vũ quên đi khó chịu mấy hiện tại. Đụng và âm nhạc, sự tán tỉnh như thật cũng như giả của trai thanh gái lịch, vừa chất kích thích vừa vô vì.
Đêm nay phần lớn là bằng hữu thường hay đùa cùng nhau, chỉ một một gia đình cánh mày râu new quen là ABC trẻ tuổi, trông hết sức đẹp trai, cũng rất dí dỏm, chỉ là truyện trò lại khiến người nhà khác gồm kích rượu cồn mong mỏi vuốt thẳng lưỡi anh ta.
Khi 1 nhóm thành viên gia đình uống rượu, người nhà Đấng mày râu biểu diễn trò thuật ảo bé dại chọc mang đến mấy cô gái vui. Anh ta cho từng người thân rút một lá bài rồi anh ta đi đoán, ngoại trừ lá trong tay Tạ Vũ, những lá khác anh ta đoán đúng hết.
Anh ta kiểu dáng vẻ tiếc nuối tự phạt 1 ly có Tạ Vũ.
bởi hôm sau Tạ Vũ buộc phải đi chuyến cất cánh sáng, đề nghị tạm biệt đám thành viên này trước. Lúc tạm biệt, các bạn đại trượng phu để lá bài bác đoán sai vào tay cô, ngả ngớn nói: “Cô Tạ, lần sau bên tôi bảo đảm đã không đoán sai.”
Tạ Vũ rút tay bạn khỏi tay anh ta, tiện tay quăng quật lá bài bác vào túi áo khoác bên ngoài, nhếch môi cười cợt sở hữu anh ta: “Hi vọng là cố.”
ban tối chẳng dễ đón xe, cô ngừng khoát đi tàu điện ngầm. Đi mang lại cửa ngõ tàu điện ngầm, cô bắt đầu nhớ tới lá bài trong túi, vớt ra quan sát, quả nhiên thấy 1 số điện thoại viết trên lá bài bác.
Cô nhếch môi cười cợt, ném lá bài xích vào sọt rác sát bên.
hiện giờ đã được gần mười 1 giờ, toa tàu điện ngầm trống không, chỉ với lác đác mấy người trong gia đình về trễ, gần như là phần tử trí trức làm cho bổ xung giờ về căn nhà.
Tạ Vũ sẽ uống các rượu, phải hiện thời tất cả hơi lơ lửng. Cô là một phóng cục, phù hợp nhìn thành viên khác, mặc dù là thời điểm vậy này, cô dựa trên lưng ghế sẽ theo các việc thường xuyên làm chú ý lướt qua mấy thành viên trong toa tàu.
do dự tất cả phải vị chớm say hay không, nhưng mà trong đầu cô bật ra đông đảo xem xét và tự xét đầy Màu sắc sặc sỡ cũng như bóng đêm đô thị.
Cô bất chợt cảm thấy phần lớn gia đình bạn này tuy bộ mặt minh bạch, nhưng mà đã từng người có bên mày vô cảm lại như có và một khuôn bên.
Cô nhớ tới 1 từ —— “Người cao su”.
hầu hết thành viên này các là chúng ta đi mua mộng trong thành phố, nhưng mà hiện thực & phù hoa của đô thị lại bào mòn mong mơ của phần đông phần đa người thân đấy phần đa không có gì, khiến chúng ta dần dần biến thành loài vật thành thị chưa âu sầu vô bởi.
Trong đô thị này, đâu đâu cũng là thành viên gia đình cao su thiên nhiên, họ chắc hẳn rằng sẽ sớm quên đi ước nguyện ban đầu của đời sống, sự bàng quan and vô cảm chiếm phần giữ ánh sáng trong máu, trong sự trang hoàng giả dối của đô thị, mỗi tổ ấm số đông biến thành giống hệt nhau.
nhưng mà phiên bản thân cô gồm đề xuất cũng đã trở thành gia đình cao su đặc những năm trước rồi hay không?
lưu ý đến đột nhiên thành lập này khiến cô gồm chút đau buồn & thất vọng mơ đại dương.
Cô căn cứ vào ghế, kiệt sức chú ý đến mắt lại.
Về cho nhà đang hơn mười hai giờ.
Tạ Vũ lấy balo chúng ta hay dùng, bắt đầu sắp xếp quần áo and đồ cần dùng hàng ngày ngày mai đi buôn bán.
đã qua kì nghỉ tết, lấp của cô ấy cực kỳ ngổn ngang. Sau khi lấy quần áo đi xa ra, cô tiện tay dọn dẹp.
một ck sách báo nhỏ tuổi để ở tầng bên dưới cộng của lấp, cô đã uống rượu đề xuất nhất thời tất cả hơi ngẩn ngơ, lục ra bắt đầu nhớ, đây là bản tóm tắt sau khi đăng giấy tờ năm xưa khi bạn vừa mới vào nghề.
Lúc đó dồi dào nhiệt huyết có đa số thứ, những lần có tác dụng một bài xích phỏng vấn cô đông đảo cần đến hết vai trung phong sức, sau khi post bài đã giữ phần đông tờ báo này lại.
mà lại cô sẽ lâu lắm rồi không có tác dụng qua chuyện này, thành thử suýt nữa vẫn quên đống giấy cũ lấp đầy bụi đấy.
Tạ Vũ ngồi bên trên sàn gỗ, đọc ck báo ngẩn nhà bạn một hồi, tiện tay rút tờ báo dưới cộng.
chính là sáu 2014, bài bác cung cấp tin tức đăng biệt lập đầu tiên của cô ấy, lúc ấy cô sẽ còn học năm thứ bố đại học, vẫn thực tập ở một tòa biên soạn.
Thời gian qua đi khôn xiết lâu, cô đã hết nhớ rõ rất nhiều chuyện.
nhưng lại sẽ nhớ chính là mùa đông lạnh nhất ở miền nam, một kí túc xá công nhân của khu công nghiệp Côn Sơn xảy ra hỏa hoạn, căn nguyên bốc cháy là vì ban tối kí túc xá nhà xưởng chưa cấp cho điện, công nhân vi phạm nội quy đốt lò sưởi ấm trong kí túc xá, không may bén lửa, nửa đêm nửa hôm, cả tòa kí túc xá bốc cháy, ba công nhân từ nơi khác đến mất mạng trong vụ hoả hoạn.
Đọc thể loại truyện Ngôn tình hoàn
Điều trùng hợp là, bố CN đã mất đó chính là người trong gia đình mang lại từ vùng núi Tương Tây mà ngày mai Tạ Vũ đề nghị đi.
Cô vẫn quên trọng điểm trạng khi đó ngày trước, chỉ từ nhớ mang máng sự căm phẫn đối mang bọn bốn phiên bản khi thành viên mang lại công xưởng lấy tin.
Cô đọc đều tờ báo hơi ố tiến thưởng kia, rồi nhét lại vào lấp.
không quên cầu nguyện thuở đầu, nhưng mà cô lại tựa cũng như vẫn sớm không có gì nhớ rõ cầu nguyện lúc đầu là phải làm sao.
Chúc độc giả truyện bao giờ trăng sáng dẫn lối anh về vui vẻ!