Đọc chương 9 truyện “Đấu la đại lục”
Đấu La Đại Lục – Chương 9: tuy nhiên Sinh Vũ Hồn (1)
“Nga” Hồn hoàn, hồn thú, nhì cái thương hiệu mới mẻ này ko ngừng quẩn trong tim Đường tam. Mặc dầu hắn không dám chắc gia đình đoán sở hữu đúng mực hay là không, nhưng Huyền Thiên Công vẫn không cách thức như thế nào cải tiến vượt bậc bình cảnh, Hồn hoàn này hiển nhiên la một cái cửa đặt nâng tầm.
giờ đây, Kiệt Khắc vẫn khôi phục lại tinh thần, cúi đầu nhìn về phía Đường 3, không thể tinh được nói: “Tiểu tam, ngươi có đề xuất hay không là cái tiểu tử kia mà Đại sư nhắc là sở hữu tiên thiên mãn hồn lực, vũ hồn Lam ngân thảo?”
Đường ba gật gật đầu đồng ý, nói: “Là ta.”
Lão Kiệt Khắc ngồi chồm hỗm xuống, mặt đối mặt nhìn Đường Tam: “Tiểu ba, không nghĩ đến thiên phú của ngươi lại hợp lý vậy đó, đáng tiếc, ngươi có một 3 ba vậy đó, không có vũ hồn tuyệt truyền thừa cho ngươi. Nếu như không, nhắc không chừng ngươi có thể trở thành Hồn Thánh đồ dùng nhì của thôn người. Ngươi kể cho gia gia, ngươi sở hữu nguyện ý đi đến lớp kỹ thuật đặt học tập vẻ ngoài tu luyện của Hồn sư? Chỉ có nơi ấy mới sở hữu phần lớn loại kiến thức đảm bảo tuyệt nhất về vũ hồn.”
Đường ba lúc này đã hiện ra hứng thú mạnh khỏe so với vũ hồn, đặc biệt là vũ hồn này cùng Huyền Thiên Công của bản thân hắn sở hữu tác động, nhưng hắn như trước không có gan trực tiếp lí giải một cách khẳng định: “Kiệt Khắc gia gia, đặc điểm này hỏi ba ba ta mới được.”
Khiệt Khắc chợt tỉnh ngộ lại, dù đứa bé nhỏ mang đọc truyện thì cuối cùng luôn là một đứa nhỏ bé, đề cập nào cũng phải làm theo quan điểm của Đường Hạo mới được.
trong góc nhìn toát ra vài phần quang mang kiên trì, mặc dù hắn ko muốn đi gặp mặt cái tên lạp tháp quỷ kia (tên quỷ nhơ – nghĩa đen), nhưng mà vì thôn rất có thể lại xuất ra 1 gã Hồn sư, hắn cũng mặc kệ. Đón đọc truyện đam mỹ sủng h
“Đi thôi, Tiểu tam, gia gia đưa ngươi về nhà.” Lão Kiệt Khắc trước đem phần nhiều đứa trẻ để cho ba má chúng đón về, sau mới mang theo Đường ba về tiệm rèn.
Buổi sáng, theo lệ là thời kì ngủ của Đường Hạo, tiệm rèn hết sức lặng im.
“Đường Hạo, Đường Hạo.” Lão Kiệt Khắc mặt kệ Đường Hạo sở hữu sẽ ngủ hay là không, so với tên thợ rèn lạp tháp này, hắn thật sự là khôn xiết không ưa. Giả dụ chẳng phải hắn chế tác nông cụ có giá rẻ thì hắn đang lấy Đường Hạo đá ra khỏi thôn rồi.
1 bên gọi Đường Hạo, ánh nhìn lão Kiệt Khắc xẹt qua tầm thường lòng vòng, vốn hy vọng chọn chiếc ghế đặt ngồi xuống, nhưng mà nhìn đa số vật dụng rách rách rưới nát, hắn thật sự không tồn tại dũng khí để kéo qua. Tuổi hắn đã hết nhỏ tuổi nữa, cũng ko mong ở trong phần này cân chiết cốt đoạn (gân đứt xương gãy)
“Ai vẫn hô béo hiểu nhỏ xíu vậy?” Thanh âm của Đường Hạo thoáng mang theo chút khó tính, vén rèm cửa lên, chậm đi ra.
đầu tiên hắn quan sát thấy được nhi tử của bản thân, sau new chuyển góc nhìn qua nhà bạn lão Kiệt Khắc: “Lão Kiệt Khắc, làm bằng gì?”
Kiệt Khắc ko tức giận nói: “Hôm nay là ngày nhi tử của ngươi giác ngộ vũ hồn, ngươi không biết có bao nhiêu trọng yếu? Các bạn khác biệt đông đảo là bác mẹ cộng nhau mang theo, nhưng mà ngươi có thể đi không, giỏi vẫn là mẫu bộ dạng như cũ.”
Đường Hạo phảng phất như chơi nghe đc vật trong tay lão Kiệt Khắc châm chọc, ánh nhìn lại nhìn về phía nhi tử: “Tiểu tam, vũ hồn giác tỉnh của ngươi thế nào? Là chiếc gì?”
Đường tam nói: “Ba 3, là Lam ngân thảo.”
“Lam ngân thảo?” Khồn biết tại sao, Đường Hạo xoành xoạch không lưu lạc hứng thú gì với ngoại đồ, mà trong lúc nghe ba chữ này thì thân thể đột nhiên run lên một xíu, trong góc nhìn cũng toát ra 1 tia quang mang đặc hình.
Vẻ mặt của Đường Hạo trở thành chỉ mang Đường 3 chu đáo tới, lão Kiệt Khắc thiên nhiên sẽ không còn quản vẻ mặt của một lạp tháp thợ rèn, trực tiếp nói: “Mặc dù cho là Lam ngân thảo, nhưng mà Tiểu ba đó là tiên thiên mãn hồn lực. Đường Hạo, ta vô thượng sát thần đã cương quyết, thôn trong năm này vẫn cấp cho Tiểu 3 một cái công độc sanh danh ngạch (cái này như kiểu là có 1 xuất đi học ấy). Khiến cho hắn tới sơ cấp Hồn sư học viện tại Nặc Đinh Thành học tập. Thôn đang bao cấp lộ tổn phí.”
“Lam ngân thảo, Lam ngân thảo.” Đường Hạo thì thài nhị câu, mạnh bạo ngấc đầu lên, trong mắt toát ra quang rước kiên trì nhưng Đường 3 không biết chạm mặt, trầm giọng nói: “Không đc.”
“Ngươi nhắc chiếc gì? Ta không nghe lầm chứ?” Kiệt Khắc ngoáy ngoáy mẫu lỗ tai của mình, giật mình nhìn Đường Hạo: “Ngươi hẳn là biết cơ hội này giá trị như vậy nào? Thánh Hồn thôn người trong gia đình sợ là đã từng xuất ra một Hồn Thánh, 1 năm cũng chỉ có một danh nghạch, hầu hết thôn khác biệt, đề nghị nhị, tam thôn new đc hưởng một cái danh nghạch, ngươi có biết xuất xắc không? Đây chính là cơ hội giỏi. Đề cập ko chừng, ngày mai Tiểu tam rất có thể biến thành người thân thượng nhân (cái này quý khách không hiểu lắm, tiếng anh là leading – người chỉ đạo, có lẽ là người ở từng lớp trên).”
Đường Hạo ghẻ lạnh nhìn lão Kiệt Khắc một cái: “Người sinh sống từng lớp trên có tác dụng gì? Ta chỉ biết là, nếu như nó đi, đã không người nào nấu bếp cơm cho ta ăn. Lam ngân thảo, ngươi cho rằng Lam ngân thảo vũ hồn rất có thể tu luyện thành loại gì? Nó chỉ là một chiếc phế vũ hồn.”
Đọc truyện đam mỹ h hay tại trang đọc truyện online truyen24.com
Lão Kiệt Khắc giận dữ nói: “Nhưng hắn là tiên thiên mãn hồn lực, chỉ là có được một cái Hồn hoàn, đề cập cả một cái Hồn hoàn thấp kém độc nhất, cũng tức thì trở thành một gã Hồn sư. Hồn sư, ngươi biết không? Thôn mình đã rất nhiều năm chưa xuất hiện một cái Hồn sư rồi.”
Đường Hạo ghẻ lạnh nói: “Đây mới là mục đích chính thức của ngươi. Nhắc không đc là không được. Ngươi hoàn toàn có thể đi rồi.”
“Đường…Hạo…” Lửa giận trong lồng ngực lão Kiệt Khắc sẽ nung nấu tới cực hạn.
Đường Hạo sẽ 1 bộ dáng biếng nhác như trước: “Không đề nghị to tiếng vậy đó, ta không có điếc. Ta nói rồi, ngươi hoàn toàn có thể đi.”
“Kiệt Khắc gia gia, ngài đừng nóng giận. Ta ko đi học tập năng lực của Hồn sư nữa. 3 Ba nói đúng, Lam ngân thảo chỉ nên phế vũ hồn, cảm ơn ý tốt của ngài.”
Kiệt Khắc mặc dầu chán ghét Đường Hạo tột bực, nhưng khác thường mến sự đọc chuyện của Đường 3, lửa giận dần dần hồi phục, thở dài một tiếng: “Hảo hài tử, gia gia ko giận dữ. Được rồi, gia gia phải đi rồi.” nhắc chấm dứt chuyển phiên các bạn hướng ra phía xung quanh nhưng mà đi.
Đường ba ra tiễn. 3 Ba có thể bỏ quên tới, mà Kiệt Khắc là thôn trưởng, hắn lại rất tuyệt, lễ số (kiểu giống như chào hỏi ấy) hắn tuyệt đối không thể không có. Đọc truyện sắc đặc sắc tại truyen24.com
Kiệt Khắc đi đến cửa tiệm rèn dừng chân lại, chuyển phiên các bạn nhìn về phía Đường Hạo, ngữ khí trầm trọng nói: “Đường Hạo, ngươi lúc còn ngơi nghỉ cứ như thế là chấm dứt, mà Tiểu ba còn nhỏ xíu, chẳng lẽ ngươi ko nghĩ cấp cho nó 1 loại nghề mưu sinh ư? Không nên làm đủng đỉnh hắn trở thành Hồn sư, ít ra sau này cũng sẽ không còn lạc phách kiểu như ngươi. Ví như ngươi biến thành chủ ý hãy tới sắm ta. Thời kì báo danh của Nặc Đinh hồn sư sơ cấp học viện chi tiết 3 tháng.”
Đọc full truyện đấu la đại lục